Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

Chê lương 15 triệu và giờ thất nghiệp


Với ý chí vượt khó, tôi vừa làm vừa ôn thi đại học. Kết quả, tôi đã thi đậu vào một trường đại học dân lập (học vào buổi tối). Sáu năm sau, tôi tốt nghiệp với tấm bằng loại khá và có kinh nghiệm làm việc cho khoảng 10 công ty.
Tôi có ngoại hình khá, ăn nói lưu loát nên hễ phỏng vấn là đạt yêu cầu ở hầu hết các công ty. Vì sự tự tin đó tôi tiếp tục nhảy việc với mong muốn mức thu nhập cao hơn, mặc dù  thật ra không có một chút kinh nghiệm thực sự nào. Bởi tôi nhảy việc quá nhiều, có công ty chỉ làm một tuần, có công ty làm được 2 tháng, 5 tháng, một năm... Với tôi chuyện nhảy việc đã trở nên quá bình thường. Vì tôi nghĩ không làm được ở đây thì xin chỗ khác.
Đến 25 tuổi, sau nhiều thăng trầm trong công việc, tôi xin được vào làm tại một tập đoàn đa quốc gia về lĩnh vực sơn và hóa chất lớn nhất thế giới. Tôi làm ở vị trí giám sát kinh doanh. Nhưng chỉ làm được 3 năm, tôi với sếp có xích mích. Vậy là tôi xin nghỉ việc.
Nhưng may mắn vẫn tiếp tục mỉm cười, tôi được một công ty sơn khác nhận vào làm với vị trí trưởng chi nhánh cho một khu vực với mức lương cơ bản là 15 triệu đồng/tháng. Tôi tưởng rằng sẽ an vị tại đây để xây dựng sự nghiệp, nhưng ngộ nhận về khả năng, tôi cho rằng mình đáng nhận được mức lương cao hơn thế. Tôi đã quyết định xin nghỉ sau 4 năm làm việc ở đây, để đi tìm một môi trường hoản hảo với mức thu nhập cao hơn.
Sau một tuần tìm việc, tôi vào làm tại một tập đoàn sản xuất và kinh doanh vật liệu xây dựng lớn nhất thế giới với mức lương khởi điểm 15 triệu đồng/tháng. Tôi thấy đây thật sự là một môi trường tuyệt vời , từ sếp cho tới đồng nghiệp rất thân thiện và thương yêu nhau như anh em. Công ty có những chính sách và các chế độ ở tầm quốc tế, nhưng tôi phải làm việc ở khu vực miền Tây nam bộ, trong khi nhà tôi ở miền Đông.
Vì lý do đó, sau 2 tháng làm tôi lại nghỉ việc. Dù chính sách của công ty là có xe hơi khi đi công tác và ở đây mọi người cũng rất quý tôi, nhưng với căn bệnh "đứng núi này trong núi nọ" tôi nhất quyết nghỉ.
Giờ đây, tôi đã ngoài 32 tuổi, có vợ và một con, nhưng vẫn đang đi kiếm việc. Ngay chính lúc này tôi cảm thấy đau đớn nhất, ước gì tôi không đứng núi này trong núi nọ, ước gì tôi cố gắng chịu khó trước những khó khăn của công việc, ước gì tôi vẫn đang được làm ở những công ty trước đây và ước gì giờ đây tôi có một công việc.
Bây giờ tôi mới nhận ra không gì tốt hơn có một công việc ổn định, không gì hay hơn việc bạn vượt qua được những áp lực của nghề nghiệp, không gì tốt hơn bạn biết quý trọng những gì bạn đang có.
Hãy tự chấp nhận những khó khăn của mình, dũng cảm đối diện để vượt qua nó và đừng bao giờ đứng núi này trông núi nọ. Nếu không bạn cũng sẽ như tôi hiện nay.
Những bạn trẻ nào trước đây hay hiện tại giống tôi, thì tôi chỉ có một số lời khuyên: Chúng ta hãy nhìn lại công việc mình đang làm, thật sự nó rất đáng quý, hãy cố rắng làm tốt hơn, công ty sẽ không bạc đãi bạn đâu nếu bạn đang thật sự cố gắng.
Hãy nhìn nhận khách quan về khả năng của mình so với những công việc mình đang làm. Hãy đóng góp hết mình cho công ty hiện tại bạn sẽ thấy con đường thăng tiến tại đây rộng thênh thang. Bởi không có môi trường làm việc nào hoàn hảo, chỉ có bản thân mình không hoàn hảo với môi trường mà thôi.
Thứ hai, nhảy việc không phải là con đường tốt giúp bạn thăng tiến, mà là con đường dẫn bạn đến sự dối trá trong nghề nghiệp và với nhà tuyển dụng. Chúng ta đừng nghĩ rằng làm bên kia sẽ tốt hơn mà hãy nghĩ là mình phải làm gì để tốt hơn bên kia. Đừng lúc nào cũng nghĩ rằng bạn còn trẻ và còn nhiều cơ hội, vì cơ hội không thể đến hoài với bản thân bạn.

0 nhận xét :

Đăng nhận xét